Trang chủ » truyen dam » (Truyen dam) Hương mùa hè

Chương 01 : Tình Cờ gặp gỡ ( Thượng)
Trong một trung tâm thương mại khá sang trọng tại Hà Nội, một nữ hài đang rảo bước về phía cửa ra trung tâm thương mại trên tay mang khá nhiều túi xách thật không cân xứng với vóc người thon nhỏ . Vừa đi nàng vừa phàn nàn về cô bạn hay chậm trễ của mình.
- Hừ, thời tiết nóng như thế này mà bắt mình chờ Tiểu Lan thật là… sao mà ham mê mua sắm thế cơ chứ? Về sớm một chút có phải tốt hơn không?
Nữ hài này có khuân mặt thanh tú, đôi mắt to tròn mong nước pha nét tinh nghịch. Mái tóc đen nhánh buông xõa tạo cho người ta cảm giác mêm mại. Chiếc váy liền màu cam khá ngắn bó sát người làm lộ ra những đường cong ma mị, đôi chân thon dài với làn da trắng như bông bưởi, kết hợp với đôi giày cao gót màu hồng phấn càng làm tôn lên vẻ gợi cảm khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng phải thèm muốn. Quả là một tuyệt sắc nữ tử.
Lại nói nữ hài còn cách cửa ra vào khoảng 25m thì bỗng dưng trong tim nháy lên một cảm giác kỳ dị vừa thân quen lại như đau xót rất kho diễn tả rốt cục là cảm giác gì. Nữ hài quay đầu lại nhìn lướt xung quanh để tìm kiếm nguyên nhân gây cho mình cái cảm giác kỳ dị ấy, nhưng nàng chỉ thấy ước chừng gần trăm người tấp nập đi vào đi ra khỏi trung tâm thương mại. Thỉnh thoảng một vài cảnh vệ với ánh mắt cảnh giác nhìn lướt qua mọi người để đảm bảo không có gì bất thường xảy ra với khách hàng mua sắm tại trung tâm.
Đang lúc quay qua quay lại để tìm kiếm thì bỗng “bịch” một tiếng, không gian trước mặt nàng chợt tối sầm lại. Thì ra nữ hài tử do không chú ý đã đụng vào một nam nhân đang đi đằng trước, do quá bất ngờ nên nữ hài bị lực phản chấn ngã ngồi về phía sau, đồ đạc, túi xách rơi lung tung trên sàn lát đá hoa bóng loáng.
Gã nam nhân bất ngờ bị đụng phải hơi giật mình một chút.Gã thầm nghĩ : “chắc lại mấy tiểu hài tử chạy lung tung đây mà”, đang định hùng hổ quay đầu lại mắng cho mấy tiểu hài tử một trận thì… Trời đất quỷ thần ơi! Làm gì có tiểu hài tử nào? Đây rõ ràng là một đại mỹ nữ a?. Lời mắng chửi ra đến cửa miệng liền bị hắn nuốt lại không dám thốt ra lời nào, Quan sát nữ hài tử trước mặt, thấy nàng sau cú ngã mái tóc bị xổ tung ra nhưng không giấu được khuôn mặt khả ái, ánh mắt vẫn còn vương chút sợ hãi nhưng to tròn và đen láy làm say đắm người đối diện, cặp nhũ phong cao vút, phập phồng theo nhịp thở của chủ nhân khiến gã thất thần không dời ánh mắt ra được. Cũng khó trách một mỹ nữ như thế khó có nam nhân nào mà không chiêm ngưỡng a. Vưu vật như vậy mà không hân thưởng thì thật là có lỗi với bản thân. Nữ hài tử ngồi dưới đất cảm thấy có một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn những chỗ nhạy cảm trên thân thể thì e thẹn, khuôn mặt trở nên ửng đỏ như trái táo chin. Nàng chống tay định đứng dậy nhưng có lẽ do dư âm của cú ngã vấn còn nên kiều đồn và bàn chân của nàng vẫn khá ê ẩm, khi nàng cử động thi bàn chân lại nhói lên đau điếng. Không tự chủ được nàng phát ra âm thanh :” A…Ai” khe khẽ. Tiếng rên tuy nhỏ nhưng khi đập vào tai gã nam nhân nọ lại như tiếng sấm giữa trời quang, khiến hắn giật mình tỉnh lại. Nghĩ mình cũng hơi thất thố khi để một nữ hài ngã ngồi ngay trước mặt như vậy. Liền bước lên 2 bước và đưa tay đỡ nữ tử đứng dậy. Do nữ tử chân vẫn còn đau nên lúc đứng dậy nàng hơi loạng choạng ngã dựa vào lòng gã. Chợt một mùi hương như lan từ cơ thể nữ tử xộc vào mũi hắn cộng thêm tiếng rên rỉ phát ra từ đôi môi gợi cảm khiến hắn ngây ngất. Trong vô thức cánh tay hắn quàng qua eo nữ tử xiết nhẹ.
- X..in l.ỗ.i..! Anh có thể buông tôi ra được không?

Truyen sex

Nữ tử đột nhiên bị một nam nhân xa lạ choàng tay qua eo như vậy nàng bối rối lên tiếng, trong giọng nói đã có chút nức nở. Đang trong trạng thái ngây ngất hít hà hương thơm từ cơ thể nữ tử tỏa ra, gã nam nhân nghe thấy những lời này của nữ tử gã mới thấy, giữa chốn đông người như thế mà ôm một nữ hài tử thì quả thật cũng có phần mờ ám. Gã vội vàng buông tay ra, xấu hổ nói:
- A! xin lỗi! xin lỗi! cô nương không sao chứ?
- Không sao! Cám ơn anh đã đỡ tôi dậy và xin lỗi đã đụng vào anh, mong anh bỏ quá cho!
- Không có chi! Chân cô vẫn bị đau để tôi nhặt những túi xách và đồ cho cô!
Nhìn đống đồ vương vãi trên sàn gã nam nhân lập tức chớp lấy cơ hội lấy lòng mỹ nữ.
Đây quả là một cơ hội hiếm có a. Một đại mỹ nhân như vậy mà bỏ qua thì thật uổng. Nói là làm chỉ trong giây lát đồ đạc đã được hắn nhặt lên và sắp xếp lại vào trong các túi xách.
- Chà chà! Chắc lâu rồi cô mới đi mua đồ phải không?
Nhìn hơn chục túi đồ trên tay gã nam nhân tò mò hỏi.
- Vâng! Do bận việc học hành nên tôi cũng ít có thời gian mua sắm.- Nữ tử bẽn lẽn nói
- Để tôi đưa cô ra cửa!
Gã nam nhân lại nói.
-Cám ơn anh!
Mặc dù không muốn nhưng chân vẫn còn đau, mà đống đồ kia lại khá nặng nên nữ tử đành phải đồng ý, để gã nam nhân lạ mặt trợ giúp vận chuyển đồ đạc ra cửa. Hai người vừa bước chân ra khỏi trung tâm thương mại, nữ tử đang định nói lời cảm ơn với gã nam nhân thì bất chợt từ trong trung tâm thương mại truyền tới tiếng gọi của một nữ tử.
- Vũ Tuyết! Vũ Tuyết! đợi ta với!
Nữ tử quay đầu nhìn lại thì thấy cô bạn gái Tiểu Lan của mình một tay cầm một đống túi xách một tay giơ cao quá đầu đang vẫy gọi nàng. Sau một hồi len lỏi cuối cùng Tiểu Lan cũng đến được cửa ra vào chỗ Vũ Tuyết và gã nam nhân đang đứng.
- Vũ Tuyết à! Ta bảo mi đợi ta cơ mà sao bây giờ mi lại ở đây?
- Thì ta chả ở đây đợi mi sao?
Vũ Tuyết buồn bực trả lời, trong lòng thầm nghĩ :” Không phải tại mi ham xem mấy cái nội y sexy, khiến ta phải ra trước nên mới ra nông nỗi này, giờ còn chất vấn ta sao?”. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Vũ Tuyết cũng không nói những suy nghĩ này ra. Lúc này Tiểu Lan mới để ý thấy có một gã nam nhân lạ hoắc đang đứng lơ ngơ, đang trơ mắt nhìn mình, nàng lại hỏi Vũ Tuyết.
- Vũ Tuyết à! Gã nam nhân này là ai vậy? Vì sao hắn lại xách đồ cho mi thế?
Tiểu Lan vừa hỏi vừa nghiêng cái đầu nhỏ, hai mắt đảo qua đảo lại đánh giá gã nam nhân trước mặt, lúc này Vũ Tuyết cũng quay sang quan sát kỹ gã nam nhân lạ mặt, vừa rồi sau một loạt bối rối nàng còn chưa kịp quan sát gã.. Công bằng mà nói, gã nam nhân tuy không thể so với Phan An , Tống Ngọc, nhưng hắn sở hữu khuôn mặt khá tuấn tú, ngũ quan ngay thẳng, đôi lông mày rậm hình kiếm khiến cho khuôn mặt hắn tràn đầy vẻ nam tính. Đôi mắt đen thỉnh thoảng lại lóe lên quang mang thâm thúy khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác không nắm bắt được suy nghĩ của hắn. Thân trên hắn mặc chiếc áo Pull body bó sát làm nổi bật những cơ bắp cuồn cuộn. Lưng đeo dây lưng to bản cùng với chiếc quần jean Levi’s đúng hiệu làm cho người đối diện có cảm giác hắn tràn đầy lực lượng và mạnh mẽ. “ Chà cũng khá là anh tuấn đấy”, không hẹn mà cả Tuyết Vũ và Tiểu Lan cùng có những đánh giá về người nam nhân này, nhưng tất nhiên họ chỉ để trong lòng, những suy nghĩ này nữ tử không thể nói ra được a. Sau một hồi quan sát Tuyết Vũ chợt thấy gã nam nhân này có chút gì không đúng. Nàng chợt nhận ra rằng giữa thanh thiên bạch nhật 2 nữ tử cứ chăm chăm nhìn một nam nhân thì có gì đó không được a. Để khỏa lấp sự xấu hổ của mình Tuyết Vũ liền đưa tay làm động tác vuốt tóc rồi cât tiêng pha tan bầu không khí khá mờ ám.
- Xin giới thiệu đây là Trương Tiểu Lan, bạn đồng môn với tôi tại trường đại học. Còn tôi tên Lâm Vũ Tuyết. Xin hỏi quý danh công tử là gì?
- A! tôi tên Lý Hoàng Quân sinh viên đại học Tổng Hợp năm thứ hai. Không biết hai cô học trường nào?
Gã nam nhân trả lời bằng một giọng lơ lớ
- Tôi và Tiểu Lan là sinh viên năm nhất trường Ngoại Thương. Chúng tôi đang đi sắm ít đồ đạc chuẩn bị cho năm học sắp tới. Nghe giọng chắc anh ở miền trong ra ngoài này học phải không?
Tuyết Vũ tò mò hỏi.
- Vâng tôi nhà tôi ở Nha Trang, nhưng ra ngoài này học đại học.
- Này, anh không phải thấy Tuyết Vũ xinh đẹp nên có ý tán tỉnh đó chứ?
Đột nhiên Tiểu Lan xen vào giữa hai người.”Hừ nha đầu phá đám này” Lý Hoàng Quân âm thầm đánh giá Tiểu Lan. “khuôn mặt đầy đặn, tóc búi cao, nhũ phong sung mãn, kiều đồn nảy nở, da không trắng bằng Tuyết Vũ. Nhìn chung cũng là một mĩ nữ”. Đánh giá một hồi gã đang định lên tiếng thì Tuyết Vũ đã thanh minh cho hắn.
- Không phải đâu Tiểu Lan, không phải như ngươi nghĩ đâu.
Rồi sau đó nàng kể lại toàn bộ sự việc cho Tiểu Lan biết. Câu chuyện cũng không có nhiều tình tiết nên chỉ một loáng Vũ Tuyết đã kể xong. Lúc này Tiểu Lan mới hiểu ra nàng lên tiếng
- Ồ thi ra là tôi đã trách nhầm anh rồi! thật ngại quá, tôi cứ nghĩ anh cũng giống như lũ nam nhân háo sắc cứ thấy nữ tử xinh đẹp là đến ve vãn chứ!
Lý Hoàng Quân mỉm cười nói:
- Không sao! Không sao! Nhìn tôi giống với mấy tên đại sắc lang đó lắm à!
Tiểu Lan bật cười :
- Uhm! Cũng có chút giống!
Câu pha trò làm cả ba cùng cười khiến cho bầu không khí trở nên thân thiện hơn.
Lý Hoàng Quân giơ đống đồ trên tay hỏi 2 mỹ nữ:
- Giờ 2 cô định làm gì?
- Chúng tôi định bắt taxi về nhà thôi, trời nắng quá. – Tiểu Lan nhanh nhảu trả lời.
- Ồ! Thế thì để tôi chở 2 cô nhé, giờ taxi dù cũng nhiều lắm không an toàn mấy đâu nhất là đối với 2 đại mĩ nữ như thế này. – Lý Hoàng Quân nói.
Liếc mắt sang Vũ Tuyết, Tiểu Lan mập mờ nói:
- Hi hi! tôi thi thế nào cũng được nhưng không biết ý của Vũ Tuyết ra sao?
Lúc này Vũ Tuyết đang trong một trạng thái kỳ lạ, nam nhân trước mặt gây cho nàng một cảm giác rất thân thiết.Đúng lúc Tiểu Lan quay sang hỏi, nàng chợt như bản năng gật đầu nói :
- Vâng! Thế thì tốt quá, chúng tôi cám ơn công tử trước!
Nói xong nàng mới giật mình nghĩ lại, tự nhiên nhờ một nam nhân xa lạ đưa về tựa hồ có gì đó không đúng. Nàng không hiểu sao lúc đó dường như có cái gì đó thúc đẩy nàng đồng ý với đề nghị của Hoàng Quân mặc dù nàng không muốn, giờ thì tốt rồi, muốn từ chối cũng không được nữa rồi.
Lý Hoàng Quân nghe Vũ Tuyết nói thế thì nhất thời mừng rỡ :
- Hai cô đứng đợi tôi một chút nhé! Để tôi chạy qua bãi đỗ xe mang xe qua.
Lý Hoàng Quân nhanh chóng rời đi. Đặt đống túi xách xuống chân Tiểu Lan nói :
- Vũ Tuyết à ! hôm nay mi làm sao thế ? ta thấy mi không giống như bình thường, mi có ý gì với Hoàng Quân không đấy ? Hãy nhớ là mi đã có Quách Thiên Tường rồi đấy nhé.
Vũ Tuyết bật cười nói :
- Mi nói linh tinh gì thế ? ta với Hoàng Quân chỉ là bình thủy tương phùng, làm gì có chuyện như ngươi nghĩ ?
Từ trong sâu thẳm nàng cũng biết hôm nay nàng có chút bất thường. Nàng không phải người dễ dãi nếu không muốn nói là khá cổ hủ. Đối với những nam nhân theo đuổi nàng thường tỏ thái độ lạnh lùng. Chân chính mà nói thì nam nhân có thể nói chuyện với nàng ngoài trừ phụ thân nàng Lâm Anh Bá thì chỉ có Quách Thiên Tường. Nghĩ đến nam nhân này trong tâm khảm Vũ Tuyết dấy lên một niềm ngọt ngào. Quách Thiên Tường năm nay 20 tuổi hơn Vũ Tuyết 2 tuổi. Trong ký ức của nàng thì Quách Thiên Tường cùng nàng là đôi bạn thanh mai trúc mã. Từ lúc còn nhỏ nàng đã theo Quách Thiên Tường chạy đi chơi khắp phố. Thiên Tường đại ca đối với nàng cũng hết mực quan tâm, mọi cái đều chiều theo ý nàng. Vũ Tuyết càng lớn càng trở nên xinh đẹp những thế gia công tử theo đuổi nàng không có đến 100 thì cũng phải tám chục, nhưng nàng hết thảy đều cự tuyệt. Còn Quách Thiên Tường từ nhỏ đã nổi tiếng anh tuấn, thông minh lanh lợi lại con nhà danh giá là niềm ước ao của rất nhiều cô nương trong vùng. Tuy thế Thiên Tường cũng không ưng ý ai cả, có lẽ trong mắt chàng chỉ có vị tuyệt sắc mỹ nữ Vũ Tuyết muội muội này mà thôi. Đến năm Vũ Tuyết 15 tuổi, nàng rất hay bị ngất, hồi hộp và run tay. Bác sĩ chẩn đoán nàng bị hở van tim và tiến hành phẫu thuật ghép máy trợ tim cho nàng. Nhưng thật không may cơ thể nàng lại bài xích các thiết bị máy móc, theo lời bác sĩ thì nhiều lắm 1 năm là lại phải thay máy khác và xác suất tử vong là 40% nếu không có ai hiến tim thì tình hình quả thật rất gay go. Gia đình nàng đã vì nàng mà chạy khắp các cửa để tìm kiếm người hiến tim cho nàng, ngay cả Quách Thiên Tường cũng chạy khắp các cửa quen biết. Nhưng người hiến tim đâu có dễ tìm như thế. Thời gian này không khí trong gia đình nàng rất nặng nề, muội muội của nàng Lâm Vũ Ngọc Hoa lúc này mới 13 tuổi cùng Quách Thiên Tường thường xuyên túc trực ở bện viện để chăm sóc cho nàng. Mẫu thân của nàng Lê Tuyết Thanh cũng thường xuyên thở dài buồn phiền lo lắng cho bệnh tình của con gái. Thời gian thấm thoắt trôi qua càng gần đến ngày nàng phải phẫu thuật mọi người càng bồn chồn lo lắng. Quách Thiên Tường nhiều đêm thức trắng lo lắng cho người trong mộng. Đến khi còn cách ngày nàng lên bàn mổ 10 ngày, mọi người tưởng chừng như đã hết hi vọng thì đột nhiên Lâm Anh Bá cha nàng từ Mỹ Quốc báo tin về đã tìm được người hiến tim cho nàng. Ngay lập tức Vũ Tuyết được hộ tống sang Mỹ Quốc để lập tức tiến hành phẫu thuật. Có lẽ trời cao cũng không muốn để một tuyệt sắc mỹ nữ như vậy mà ngọc nát hương tiêu, ca phẫu thuật đã thành công mỹ mãn. Thời gian một năm trên giường bệnh đã khiến Vũ Tuyết có những suy nghĩ về cuộc sống khác xưa rất nhiều. Nàng đã hiểu được sự quý giá của cuộc sống và càng trân trọng hơn những kỷ niệm đẹp đẽ. Và Quách Thiên Tường cũng nhận ra cuộc sống sẽ đau khổ biết bao nếu không có Vũ Tuyết, nhìn nàng trên giường bệnh mà trái tim chàng quặn thắt lại. Ngày Vũ Tuyết ra viện cũng là ngày Quách Thiên Tường quyết tâm ngỏ lời với nàng.
- Vũ Tuyết…. làm… bạn gái anh nhé! Có được ko?
Quách Thiên Tường giọng nói có phần run rẩy nhỏ giọng nói khi hai người đứng ngắm trăng ngoài ban công nhà nàng sau bữa tiệc mừng Tuyết Vũ về nhà. Vũ Tuyết quay hẳn người đối diện với Thiên Tường và nhìn thật lâu khuôn mặt chàng, khuôn mặt mà nàng đã rất quen thuộc, nhưng sao hôm nay khuôn mặt ấy làm nàng có một cảm giác yên ổn , một cảm giác an toàn khi ở bên người nam nhân ấy. Môi nàng hơi mím lại, bầu má đỏ ửng như trái táo chín mọng, nàng e thẹn hơi gật cái đầu đáng yêu của mình. Thiên Tường hưng phấn phát cuồng, lớn mật nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng siết nhẹ. Chàng cảm thấy bầu trời hôm nay thật đẹp. Ánh trăng mỹ lệ chiếu những quầng sáng mờ ảo như chúc phúc cho đôi tình nhân đang ngất ngây trong hạnh phúc. Nhìn những ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời huyền ảo Quách Thiên Tường chợt nói
- Vũ Tuyết à! Anh sẽ bảo vệ em mãi mãi!
Câu nói của Quách Thiên Tường đến giờ vẫn còn vang vọng trong trái tim Vũ Tuyết. Có lẽ cả đời này nàng không sao quên được câu nói ấy vẻ mặt đầy kiên nghị của người nam nhân khi thốt lên những lời âu yếm từ thấu trong tâm can.
Đang miên man suy nghĩ thì bất chợt một chiếc Lamborghini LP700-4 Aventador màu cam láng cóng đỗ xịch ngay bên cạnh 2 người. Lý Hoàng Quân nhanh chóng xuống xe vận chuyển các túi đồ vào cốp rồi mở cửa lịch sự mời hai nàng :
- Nào mời hai mỹ nữ lên xe! Để tiểu nhân chở hai vị về.

Truyen xxx

Vũ Tuyết và Tiểu Lan mỉm cười rồi bước vào trong chiếc xe hơi sang trọng. Khi đã yên vị ở băng ghế sau, Tiểu Lan bắt đầu ngó nghiêng, mở to đôi mắt tò mò đánh giá nội thất trong xe, cô lên tiếng :
- Đúng là xe xịn có khác! Thật thoải mái, mà anh cũng ghê gớm nhỉ ! đang là sinh viên mà đã có xe xịn như thế này để đi rồi. Anh không sợ bị mọi người bàn tán sao ?
Vừa bước vào ghế trước, nghe thấy Tiểu Lan nói như vậy Hoàng Quân bật cười nói :
- Đây chỉ là sở thích thôi, tôi có mỗi sở thích về xe hơi nên khi thấy mẫu mã này liền mê tít, nó là quà cho mừng đỗ đại học của tôi đấy. Còn về những lời bàn tán thì tôi cũng không quan tâm lắm. Miễn là họ đừng làm gì bất lợi cho tôi là được.
Hoàng Quân khởi động máy rồi lái xe từ từ rời khỏi khu trung tâm thương mại, chiếc xe đi lên đường hắn mới nhớ là chưa hỏi xem phải đưa 2 cô nương này đi đâu.
- À ! giờ chúng ta đi đâu nhỉ ?- Hoàng Quân lên tiếng.
- Nhà tôi thì ở khu chung cư Sông Đà còn Vũ Tuyết thì ở Ciputra. – Tiểu Lan lại lên tiếng.
- Ồ ! – Hoàng Quân liếc qua gương nhìn Vũ Tuyết một chút rồi nhìn đồng hồ và nói :
- Giờ vẫn còn sớm, mà trời thì nóng quá hay chúng ta tìm chỗ nào uống chút nước giải khát nhé !
- Chà ý kiến này cũng không tệ lắm ! Mi thì sao hả Vũ Tuyết ? Tiểu Lan nhanh nhảu nói.
Vũ Tuyết lúc này đang muốn về nhà nghỉ ngơi một chút, bàn chân cô vẫn còn hơi đau, với lại nàng cũng chưa từng nhận lời mời của bất cứ nam nhân nào ngoài Thiên Tường. Vì thế cô định cự tuyệt lời mời của Hoàng Quân, nàng chợt nhìn thấy anh mắt mong chờ của Hoàng Quân qua gương chiếu, Không hiểu sao đối với các nam tử khác nàng luôn có tâm lý bài xích, nhưng chỉ riêng với Hoàng Quân nàng lại ko hề có tâm lý ấy, hơn nữa đôi lúc nàng còn có cảm giác thân thiết. Vì thế những lời khước từ ra đến miệng nhưng nàng vẫn không nói ra được. Bối rối một lúc, rồi nàng thở dài nói :
- Ta thì thế nào cũng được a !
- Vậy là được rồi ! – Hoàng Quân mừng rỡ nói, rồi hắn nhấn chân ga, chiếc xe lao vút đi trong tiết trời oi bức để lại những vệt khói mờ trên đường.
Khoảng 15 phút sau 3 người đã có mặt tại Highlands Coffee. Gọi cho mình 1 ly cà phê nâu và hai nước hoa quả cho 2 nữ tử. Một lúc sau đồ uống đã được đưa lên. Vũ Tuyết vừa nhâm nhi ly nước quả vừa lơ đễnh quan sát cảnh vật xung quanh, quả thật quán cà phê này chọn địa điểm thật tuyệt, nằm ở giữa trung tâm Hà Nội lại có nhiều cây tạo cảm giác thoáng mát cho khách hàng vào những ngày trời oi bức như hôm nay. Bên cạnh nàng Tiểu Lan vừa nghịch ống hút vừa chăm chú đánh giá Hoàng Quân, cô lên tiếng :
- Nghe giọng nói của anh thì anh không phải người Hà Nội phải không ?
Bị người khác nhìn chằm chằm như thế đặc biệt lại là một mĩ nữ Hoàng Quân cũng cảm thấy không thoải mái, nghe thấy Tiểu Lan hỏi vậy gã liền nói :
- Hồi còn nhỏ tôi cũng sống ở Hà Nội, sau đó tôi theo gia đình vào Nha Trang sinh sống, đến khi lớn lên lại ra ngoài này học đại học.
- Thế anh sống cùng với họ hàng ở ngoài này à ? – Tiểu Lan tiếp tục hỏi
- Không ! gia đình tôi mua cho tôi 1 căn hộ ở ngoại thành để tôi ở.
- Chà ở một mình thế thì tha hồ đưa bạn gái về nhà chơi nhỉ- Tiểu Lan bông đùa
- Làm gì có ! tôi tuy ở đây đã hai năm nhưng đến giờ vấn còn chưa có ý trung nhân a.
- Dóc tổ ! anh như thế mà không cưa cẩm được e nào à ? hay là … anh không thích nữ tử ? Tiểu Lan nhếch miệng liếc ánh mắt mờ ánh truy vấn Hoàng Quân.
Ặc ! Hoàng Quân mồ hôi đầy đầu không nghĩ Tiểu Lan lại lớn mật đến vậy, ngang nhiên cho rằng hắn là Gay. Gã vội vàng thanh minh.
- Không phải như cô nghĩ đâu ! chủ yếu là nữ hài Thủ Đô khó nắm bắt tâm lý quá nên tôi không được tự tin cho lắm.
- Hi hi ! vậy mà tôi cứ tưởng – thế mẫu nữ hài anh thích như thế nào có khi tôi lại làm bà mối được đấy.
- Chà ! cũng không vấn đề gì. Nhan sắc chỉ cần tương đương với Vũ Tuyết và Tiểu Lan là được. Còn tính tình thì xem nào…
- Ấy ấy ! không được – Tiểu Lan chợt la lên.
- Tôi biết mà, anh đang có chủ ý với Vũ Tuyết chứ gì ? Nói cho anh biết cô ấy đã có ý trung nhân rồi, anh không có cửa đâu.
Nhìn qua Vũ Tuyết thấy nàng không có phủ nhận. Trong lòng Hoàng Quân chợt trầm xuống, thật đáng tiếc a. Mỹ nữ như vậy mà không làm gì được. Tuy buồn bực trong lòng nhưng Hoàng Quân vẫn nói
- Không phải a ! tôi chỉ là nói về so sánh chứ có ý gì với Vũ Tuyết đâu ? cô đừng có hiểu lầm.
- Không phải thì thôi ! tôi cũng chỉ cảnh cáo để anh biết khó mà lui thôi – Tiểu Lan trừng mắt hạnh lên nói.
Sau một hồi tán chuyện trên trời dưới biển, rốt cục ba người cũng đứng dậy đi về. Đứng trước cửa nhà, Vũ Tuyết vẫy tay chào và nói.
- Hoàng Quân à ! anh đưa Tiểu Lan về cẩn thận nhé !
Thò đầu qua kính xe gã nói : Cứ yên tâm đi Vũ Tuyết tiểu thư, tôi sẽ đưa Tiểu Lan về an toàn tuyệt đối không mất một cọng lông nào đâu.
Rồi gã đạp ga chiếc xe sang trọng phóng vút đi, đợi chiếc xe khuất hẳn Vũ Tuyết mới yên tâm bước vào nhà mình. Lại nói lúc này trên xe chỉ còn Hoàng Quân và Tiểu Lan, cả hai đều im lặng chìm vào suy nghĩ của mình. Một lúc sau thấy không khí trên xe có vẻ nặng nề gã bèn lên tiếng bắt chuyện với Tiểu Lan.
- Tiểu Lan à ! các cô đi mua sắm nhiều đồ vậy sao không nhờ bạn trai chở đi ?
- Hứ ! – Tiểu Lan lạnh lùng nói :
- Ai nói với anh là tôi có bạn trai ?

Truyen sex hay

- Ơ ! thì tôi tự đoán vậy thôi ! Cô xinh đẹp như vậy các thế gia công tử chắc phải xếp thành hàng dài mới phải chứ ?
- Hừm ! mấy gã công tử bột đó tôi chẳng thèm quan tâm – Tiểu Lan có chút cô đơn lạnh nhạt nói.
- Ha Ha ! thế tôi có bị liệt vào dạng công tử bột không thế hả thưa đại tiểu thư Lan Lan ? – Cảm thấy không khí có chút trầm xuống gã liền pha trò một câu chẳng ra sao.
- Cũng chưa đến mức ! nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu đâu.
- Oan uổng quá ! tôi có phải dạng đó đâu ? – Hoàng quân kêu lên oai oái khi nghe Tiểu Lan bình luận như vậy. Nhìn Hoàng Quân vò đầu thanh minh Tiểu Lan bật cười thầm nghĩ : ‘ gã này sao giống tiểu hài tử to đầu quá ‘ .
Xe chạy qua ngã tư chợt Tiểu Lan kêu lên , dừng dừng lại khu nhà tôi ở đây rồi ! Hoàng Quân đánh xe vào bãi đỗ, rồi khệ nệ cùng Tiểu Lan vận chuyển một đống đồ lên căn chung cư của nàng ở tầng 11. Sau khi mang hết đồ đạc vào trong nhà Hoàng Quân đinh chào Tiểu Lan để ra về thì Tiểu Lan từ nhà bếp đi ra tay cầm bình nước nói :
- Anh ở lại uống nước một lúc đã ! nhà tôi lâu rồi cũng không có khách.
Thấy mình về nhà cũng chẳng có việc gì chẳng bằng ở lại nói chuyện với mỹ nữ này một chút cũng vui, Hoàng Quân liền nhận lời ở lại. Ngồi trên chiếc salon màu hồng nhạt bên trong phòng khách được bài trí đơn giản nhưng thanh nhã, Hoàng Quân đảo mắt quan sát không gian trong phòng khách thì Tiểu Lan lên tiếng hỏi :
- Anh muốn uống cà phê hay trà Lipton ?
- Cho tôi một ly trà Lipton đi – Hoàng Quân trả lời.
Một lát sau Tiểu Lan bưng khay nước có hai ly trà, đưa cho Hoàng Quân một ly cô nói :
- Của anh đây ! hôm nay cám ơn anh đã đưa tôi và Vũ Tuyết về.
- Chuyện nhỏ mà, đằng nào tôi cũng tiện xe. Nhà tôi cũng không xa đây mấy đâu.
- Ủa vậy à ! nhà anh ở chỗ nào ?
- Gần khu chung cư Kengnam một chút ! – Hoàng Quân cười nói
- Chà vậy chúng ta cũng có thể coi là láng giềng đấy – Tiểu Lan bật cười nói
Nhìn Tiểu Lan cười tươi Hoàng Quân có chút thất thần.
- Tiểu Lan à ! cô có nụ cười đẹp quá.
- Hi hi ! anh chỉ được cái khéo nói- Tiểu Lan xấu hổ trả lời
Hì ! tôi chỉ nói sự thật thôi mà- Thôi đã đến lúc tôi phải về rồi hẹn gặp cô lúc khác nhé.
- Vâng ! một lần nữa cám ơn anh nhé.
Vừa bước chân ra đến cửa chợt Hoàng Quân quay lại hỏi Tiểu Lan :
- Tiểu Lan à ! tối nay tôi mời cô đi ăn tối có được ko ?
Hơi bất ngờ vì lời mời của Hoàng Quân, Tiểu Lan bối rồi nói :
- Tôi cũng không chắc là có rảnh không để tôi gọi lại cho anh sau nhé có được ko ?
- Thế cũng được ! cô đọc cho tôi số điện thoại để tôi nháy vào điện thoại của cô nhé
- Vâng ! số của tôi là xxx…
Bước ra khỏi nhà của Tiểu Lan, Hoàng Quân nhanh chóng nhảy lên xe phóng về nhà để chuẩn bị tối nay tiếp đãi mỹ nữ. Tuy Tiểu Lan nói sẽ trả lời sau nhưng gã cảm nhận được dường như nàng cũng có ý tứ với mình.
Lại nói về Vũ Tuyết. Lúc này nàng đang ở trong căn phòng nhỏ của mình mà suy nghĩ về sự việc diễn ra lúc sáng. Cái cảm giác kỳ dị ấy khiến nàng cảm thấy rất khó hiểu. Nàng chưa bao giờ có cảm giác như thế, thật kỳ lạ. Suy nghĩ mãi nhưng cũng không có manh mối gì. Nàng đành phải gác sự việc này qua một bên, rồi với tay lấy điện thoại gọi điện cho Tiểu Lan.
Tiếng chuông điện thoại được Tiểu Lan thay thế bằng một điệu nhạc chờ khá vui nhộn. Một lúc sau thì Tiểu Lan bắt máy.
- Aloo! Vũ Tuyết hả!
- Uhm! Ta đây mi thế nào rồi Tiểu Lan? Không có bị anh chàng Hoàng Quân ăn thịt rồi đó chứ? Vũ Tuyết bông đùa
- Hứ! mi nghĩ ta là ai? Tên đó hả ? hắn chưa đủ đâu- Tiểu Lan chanh chua đáp trả.
- Ha Ha! Ai chẳng biết Tiểu Lan đại tiểu thư ghê gớm!
- À! Vũ Tuyết này, vừa nãy hắn có mời ta đi ăn cơm tối đấy. – Tiểu Lan nhỏ giọng nói.
- Mi đồng ý rồi hả? Vũ Tuyết hỏi có phần ngạc nhiên: “anh chàng này cũng ghê đây” nàng tự nhủ.
- Chưa! Ta chưa đồng ý! Ta bảo sẽ suy nghĩ rồi gọi lại sau. Mi thấy thế nào có nên đi không?
- Uhm! Ta thấy Hoàng Quân cũng là một nam nhân tốt, tuy mới biết sơ nhưng ta cảm giác hắn không giống với mấy cha công tử bột lêu lổng đâu.
Quả thật mấy năm nay Tiểu Lan có chút cô đơn, những anh chàng theo đuổi nàng hầu
như đều là những tên công tử bại hoại. Còn những anh chàng gia cảnh hơi thấp một chút thì lại không dám với cao nên nàng tuy rất xinh đẹp nhưng đến giờ vẫn cô đơn. Ngày trước, cũng có một chàng tên Vương Quan gia cảnh cũng khá, tính tình hiền lành và khá nghiêm túc. Hai người quen nhau cũng được 2 năm, nhưng rồi chàng phải theo gia đình định cư bên xứ người rồi liên lạc cứ nhạt dần giờ cũng không biết ở nơi nào. Vũ Tuyết biết trong lòng Tiểu Lan, Vương Quan vẫn còn là một mối day dứt. Tuy những chàng trai tốt đến với nàng không phải là không có nhưng so với Vương Quan thì thật hơi khập khiễng. Vì thế nàng vẫn thường để ý để tìm cho Tiểu Lan một người bạn, nhưng qua một thời gian dài vẫn chưa có ai lọt vào nhãn quang của nàng cả.
- Nhưng ta cảm thấy hơi ngại, tự dưng vừa mới quen đã đi ăn tối lại chỉ có hai người nên ta cảm thấy không thoải mái. Nhưng lại không tiện từ chối, Giờ ta không biết làm thế nào đây
- Umh! Ta cũng cảm thấy như vậy có chút hơi đường đột, hay là thế này mi bảo hắn là tối nay cả ta và Thiên Tường cùng đến nhé có được ko?

Truyen nguoi lon

- Ồ! ý kiến hay đấy, cũng lâu rồi mình không đi ăn cùng nhau. Vậy để ta gọi điện bảo hắn.
Chuông điện thoại vang lên theo một bản ballad, đang nằm mơ màng trên salon Hoàng Quân với tay bắt máy.
- Aloo! Tôi Hoàng Quân xin nghe!.
- Tôi! Tiểu Lan đây.
- A! xin chào tiểu thư Tiểu Lan. Cô đã suy nghĩ về lời đề nghị của tôi hồi sáng chưa?
- Uhm! Tôi gọi cho anh cũng vì chuyện đó đây. Tôi muốn cả Vũ Tuyết với Thiên Tường cùng đến anh thấy có được không?
- Như vậy thì tuyệt quá, tôi cũng muốn mời Vũ Tuyết nhưng không biết phải làm sao.
- Vậy khoảng 6h30 tôi đến đón cô nhé.
- Ok! Hẹn tối gặp nhé. BB anh
- Bye.
Vũ Tuyết lúc này đang bồn chồn đi lại trong phòng, nàng cứ liên tục liếc nhìn cái điện thoại chờ Tiểu Lan báo tin tức. Nàng cảm thấy đây là một cơ hội để Tiểu Lan tìm được một ý trung nhân tốt.
Chương 02: Tình Yêu chớm nở ( Thượng)
- Chuông điện thoại reo lên. Vũ Tuyết chộp lấy nói:
- Aloo! Tiểu Lan à? Thế nào hắn nói được chứ?
- Uhm! Tối nay khoảng 6h30 mi với Thiên Tường đến nhà hàng Ly Club nhé!.
- Ok! Nhà hàng này ta đã từng đến một lần hẹn gặp mi buổi tối nhé. Để ta gọi điện cho Thiên Tường.
- Ok! Bye hen gặp lại.
Đang ngồi trước màn hình ti vi xem lại trận bóng đá tôi hôm qua, chợt chuông điện thoại vang lên, nhìn lại thấy trên màn hình hiện lên số của Vũ Tuyết, chàng liền bắt máy
- Aloo! Thiên Tường xin được phục vụ người đẹp!
- Aloo! Thiên Tường à. Anh đang làm gì thế?
- Uhm! Cũng không có gì. Anh đang xem lại trận bóng tối qua.
- Thế à! Tối nay anh có rảnh không?
- Để anh xem nào! Uhm, cũng không có việc gì cả.
- Thế tối đi ăn tối với em nhé, hôm nay Tiểu Lan có người mời nhưng cô ấy ngại không dám đi một mình.
- Ồ! Bạn trai của Tiểu Lan à? Thế thì tốt quá được thế tối nay mấy giờ anh đón em?
- 6h30 à? Ok. Gặp lại e sau nhé. Bibi
- BiBi anh!

5h30 chiều
Trong phòng tập Gym. Lúc này Hoàng Quân đang cởi trần cố sức đẩy tạ ở mức 120kg , cơ bắp của hắn căng phồng nổi lên cuồn cuộn, trên nước da màu đồng sậm lấm tấm những giọt mồ hôi. Thỉnh thoảng đôi mắt lóe lên quang mang đầy kiên nghị. Quả thật Hoàng Quân chính là mẫu nam nam nhân có lực sát thương rất lớn đối với các nữ tử.
Khi vừa đẩy đến lần thứ 15, chợt chuông báo thức vang lên. Nhìn lại thấy đã đến giờ, hắn liền bỏ lại chiếc tạ đẩy lên giá, lấy chiếc khăn bông lau qua mồ hôi rồi nhanh chóng trở về để chuẩn bị cho cuộc hẹn tối nay với mỹ nữ.
Hôm nay, Tiểu Lan mặc một chiếc váy dạ hội màu hồng phấn dài quá đầu gối một chút, chiếc nơ hình cánh bướm nho nhỏ cùng tông màu với bộ váy nàng đang mặc được cài bên hơi lệch bên trái, kết hợp với khuôn mặt bầu bĩnh, đôi lông mi cong vút, chiếc lúm đồng tiền trên má khi ẩn khi hiện mỗi lúc nàng cười càng khiến cho nàng giống với một tiểu linh tinh đáng yêu. Đang lúc Tiểu Lan phân vân xem mình nên đi đôi giày cao gót màu hồng cùng tông với màu váy hay là màu cam thì chuông cửa chợt vang lên, đoán là Hoàng Quân đã đến cô vội bỏ mấy thứ đồ lại và vội vàng chạy ra mở cửa.
Hoàng Quân tinh thần lúc này đang rất phấn chấn, trên người mặc bộ đồ tây lịch sự, tay ôm bó hoa hồng đỏ thắm, gã đã phải rất mất công để lựa chon được những bông hoa hồng tươi thắm như thế. Bấm chuông cửa nhà Tiểu Lan gã lùi lại vài bước trên mặt treo sẵn nụ cười tươi, hi vọng người đẹp sẽ không thể cưỡng lại được lực sát thương này. Cánh cửa vừa mở ra nụ cười trên môi hắn chợt cứng đờ, đôi mắt mở lớn hết cỡ. Tiểu Lan lúc này và Tiểu Lan ban sáng quả thật có khác biệt rất rất lớn a. Quả là muốn lấy mạng người ta a.
Thấy Hoàng Quân cứ nhìn mình chăm chăm như vậy Tiểu Lan cũng có chút mắc cỡ, mặc dù trong lòng nàng rất vui sướng. Nữ nhân nào cũng muốn mình đẹp a. nàng giả vờ hừ nhẹ một tiếng

- E hèm! Trên mặt tôi có nhọ hay sao thế Hoàng Quân thiếu gia?
- Không! Không! Tiểu Lan hôm nay cô thật xinh đẹp a.
Hoàng Quân xấu hổ nói. Dù sao cứ nhìn chằm chằm vào người ta mình cũng không đúng lắm, nhất là người ta là nữ hài nữa. Chợt thấy Tiểu Lan nhìn chăm chú vào tay mình hắn mới nhớ là mình vẫn còn cầm bó hoa hồng chưa tặng nàng. Lập tức hắn bước lên , đưa bó hoa hồng về phía trước và nói:
- Hoa đẹp tặng mỹ nhân, mong Tiểu Lan cô nương luôn luôn rực rỡ như những đóa hoa hồng này a.
Đón lấy bó hoa từ tay Hoàng Quân, Tiểu Lan hít nhẹ hương thơm từ những cánh hoa hồng rồi e lệ nói:
- Cám ơn anh Hoàng Quân! Anh thật ga lăng quá. Mời anh vào nhà đợi tôi chuẩn bị một lát nhé.
Tiểu Lan nhanh chóng cất bó hoa hồng, xức một ít nước hoa có mùi dịu dịu, tay cầm cái xắc tay nho nhỏ có viền đáng yêu. Nàng bước ra nói với Hoàng Quân – Được rồi chúng ta đi thôi.
Chiếc Lamborghini LP700-4 Aventador đỗ xịch lại ngay trước cửa cửa nhà hàng Ly Club. Hoàng Quân nhanh chóng xuống mở cửa cho Tiểu Lan, nang yêu kiều bước xuống, vẻ đẹp của nàng khiến cho cả không gian cổ kính của Ly Club trở nên như bừng sáng. Để cho Tiểu Lan khoác nhẹ vào cánh tay của mình, Hoàng Quân cùng nàng bước vào phòng mà gã đã đặt trước. Một lúc sau thì Thiên Tường cùng Vũ Tuyết cũng đến trên chiếc xe hạng sang McLaren MP4-12C .
- Vũ Tuyết ở bên này.
Vừa nhìn thấy Thiên Tường và Vũ Tuyết tay trong tay đi vào Tiểu Lan liền nhanh nhẹn đứng dậy gọi Vũ Tuyết.
Vừa bước vào cửa đang định tìm chỗ thì Thiên Tường nghe thấy tiếng của Tiểu Lan, chàng liền đưa Vũ Tuyết tiến đến chỗ Tiểu Lan và Hoàng Quân đang ngồi. Vừa nhìn thấy Thiên Tường và Vũ Tuyết chợt trong mắt Hoàng Quân lóe lên một tia dị sắc, nhưng tia dị sắc này chỉ lóe lên trong giây lát rồi biến mất ngay.
- Hai người đợi có lâu không? – Vũ Tuyết bước đến gần Tiểu Lan và hỏi.
- Cũng vừa mới đến thôi – Tiểu Lan nói.
- À ! Xin giới thiệu với anh Thiên Tường đây là Hoàng Quân.
- Quay đầu lại Tiểu Lan nói với – Hoàng Quân còn đây là Thiên Tường bạn trai của Vũ Tuyết.
Thiên Tường mỉm cười đưa tay ra và nói
- Xin chào Hoàng Quân huynh, chúng ta lại gặp nhau rồi
Hoàng Quân liền đưa tay ra bắt tay với Thiên Tường mỉm cười trả lời
- Vâng chào Thiên Tường huynh, nghe Tiểu Lan nói tôi cứ ngờ ngợ ai dè lại là huynh
Những lời vừa nói ra khiến cho cả Tiểu Lan và Vũ Tuyết đều ngạc nhiên.
- Hai người biết nhau từ trước à? – Liếc nhìn Hoàng Quân, Tiểu Lan hỏi.
- ờ cũng không hẳn! có biết nhau đôi chút trong mấy trận bóng đá của trường, có thể nói chúng tôi là đối thủ của nhau.
- Thì ra là thế! – cả Tiểu Lan và Vũ Tuyết chợt bật thốt lên.
Khi cả bốn người đã yên vị, Hoàng Quân liền gọi một số đồ ăn kiểu châu Âu và một chai vang Pháp sản xuất năm 1986. Trong không gian khá ấm cúng và cổ kính của Ly Club, bốn người vừa ăn vừa nói chuyện tựa hồ rất hợp khẩu vị, khiến cho 2 vị mỹ nữ như những đóa hoa hàm tiếu đầy rạng rỡ.
Sau bữa ăn tối, Hoàng Quân có đề nghị tất cả đến Square để tiêu khiển, nhưng Vũ Tuyết nói nang hơi mệt, vì thế bốn người lại chia ra thành hai cặp. Thiên Tường đưa Vũ Tuyết về, còn Hoàng Quân chở Tiểu Lan. Trên xe liếc qua bên cạnh thấy Tiểu Lan lơ đễnh ngắm nhìn đường phố. Chợt Hoàng Quân nói với Tiểu Lan:
- Tiểu Lan à! Hay mình lên Bờ Hồ ngắm cảnh nhé,
- Tùy anh e thì thế nào cũng được mà – Tiểu Lan e thẹn trả lời.
Trên đường Lê Thái Tổ , Hoàng Quân và Tiểu Lan vừa rảo bước vừa ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh. Tiểu Lan với nhan sắc nổi bật của mình khiến cho khá nhiều người để ý. Cuối cùng không chịu nổi những ánh mắt tò mò, nàng đề nghị với Hoàng Quân vào một quán nước nào đó ngồi. Đi trên đường mà mọi người cứ tập trung vào nhìn, mặc dù khá tự hào nhưng mà cũng khó chịu, vì thế gã bèn đưa Tiểu Lan vào quán Thủy Tạ vừa uống nước vừa ngắm cảnh hồ Gươm. Hai người nói chuyện khá hợp ý, ban đầu Tiểu Lan còn có chút e thẹn nhưng càng nói chuyện nàng càng thấy Hoàng Quân quả là một nam nhân rất biết năm bắt tâm lý phụ nữ, giọng nói trầm ấm của gã cứ rót vào tai nàng khiến nàng cảm thấy ngây ngất. Sau đó hai người lại ngồi trên xe hơi dạo một vòng quanh các tuyến phố, đến khoảng 10h Tiểu Lan nói cô muốn về vì giờ cũng muộn rồi, mặc dù rất không muốn nhưng dù sao hôm nay mới là ngày đầu tiên đưa người ta đi chơi vì thế Hoàng Quân đành phải đồng ý đưa Tiểu Lan về. Đến cổng khu chung cư đang định đưa xe xuống bãi đỗ thì Tiểu Lan nói không cần thiết cứ thả cô ở đài phun nước trước cửa chung cư là được. Chiều ý nàng gã đành để nàng xuống xe ở trước cửa, trước lúc bước vào thang máy Tiểu Lan quay lại nhìn gã với ánh mắt tràn ngập tình tứ. Bắt gặp ánh mắt này của Tiểu Lan, dục hỏa của gã bốc lên mãnh liệt, khiến gã rất muốn xông tới mà ôm hôn nàng, nhưng hắn cố kiềm lại tự nhủ : “ Hôm nay đến đây đã, không nên để nàng đánh giá không tốt về mình”.
Hôm nay Tiểu Lan rất vui, đã lâu lắm rồi nàng mới có cảm giác thoải mái như vậy. Hoàng Quân quả là một nam nhân lý tưởng, suốt cả buổi tối hôm ấy nàng cứ suy nghĩ về gã không sao dứt ra được. Tiểu Lan cũng cảm giác được gã có tình ý với mình, điều đó khiến nàng cảm thấy rất ngọt ngào, nhưng nàng cũng rất lo lắng sợ mình tự tác đa tình. Đến mức trước khi đi ngủ nàng rất muốn nhắn tin cho Hoàng Quân nhưng lại cứ do dự cứ cầm
cái điện thoại hết đặt lên lại đặt xuống. Cuối cùng nàng không đủ dũng khí để nhắn tin cho Hoàng Quân, để chiếc điện thoại bên gối nàng trùm chăn chuẩn bị đi ngủ thì chợt vang lên tiếng chuông báo có tin nhắn. Nàng vội vàng mở điện thoại ra. Màn hình hiện thị một tin nhắn khá ngắn gọn.
- Chúc em ngủ ngon.- Hoàng Quân
Ôm chiếc điện thoại vào lòng và nở nụ cười hạnh phúc nàng chìm vào giấc ngủ.
Lại nói về Vũ Tuyết, nàng hôm nay thấy rất vui và mừng cho Tiểu Lan, qua cách nói chuyện nàng nhận thấy Tiểu Lan rất hợp với Hoàng Quân, cả buổi cứ thấy nàng cười suốt. Nàng dự định sẽ thúc giục Tiểu Lan đẩy nhanh quan hệ với Hoàng Quân, đây là một nam nhân tốt a. Để vuột mất thì không biết đến bao giờ mới tìm lại được a.
Một tuần sau
Hôm nay Vũ Tuyết dậy sớm hơn thường lệ một chút, cũng không có gì lạ bởi hôm nay nàng và Tiểu Lan đi dự lễ khai giảng của trường đại học Ngoại Thương, chính thức được coi là sinh viên. Nàng mặc chiếc áo dài lụa màu trắng với một ít hoa văn ở tà áo, mái tóc suôn dài được búi cao trên đỉnh đầu, bôi phớt một chút son môi màu cam nhạt, đôi mi cong được chăm sóc cẩn thận càng khiến nàng trở nên mỹ lệ hơn bao giờ hết.
Vừa bước vào cổng trường, Vũ Tuyết chợt thấy Tiểu Lan đang bước xuống từ xe hơi của Hoàng Quân, ánh mắt của Tiểu Lan sáng ngời đầy vẻ hạnh phúc. Bước tới bên cạnh Tiểu Lan, Vũ Tuyết hậm hực nói:
- Hừ ! mi là đồ trọng sắc khinh bạn! có bạn trai mới rồi quên luôn ta chứ gì?
- Mi chỉ hay nói linh tinh ta trọng sắc khinh bạn hồi nào chứ?
- Lại còn chối! Ta hỏi mi thế chuyện của mi với Hoàng Quân tiến triển đến đâu rồi?
Tiểu Lan hơi e thẹn ngập ngừng nói :
- Hôm qua chàng đã ngỏ lời rồi, nhưng mà lúc đó ta run quá chẳng biết nói gì chỉ gật đầu a.
- Thế hai người đã.. đã. Hun nhau chưa? – Vũ Tuyết cũng hơi bối rối .
- Chưa! Hôm qua lúc chàng cúi xuống định hôn, ta lúc đó sợ quá bỏ chạy mất, giờ nghĩ lại vẫn còn xấu hổ đây này.
- Trời đất! ta cũng chịu mi đấy, sau đó rồi sao?
- Sao là sao?- Cả hai cùng cười xòa với nhau chứ con sao nữa?
Tiếng chuông báo hiệu sắp đến giờ vang lên, hai nàng tất tả chạy về vị trí lớp của mình. Đảo mắt nhìn qua một chút Tiểu Lan thấy lớp mình nam nữ cũng khá đồng đều, mấy anh chàng thì cứ thình thoảng liếc về phía nàng và Vũ Tuyết với anh mắt thèm muốn, cũng phải a. Mỹ nữ như vậy nam nhân nào chả thèm muốn, nhưng không phải ai cũng đủ bản lãnh để sở hữu được a. Lễ khai giảng diễn ra một cách nhàm chán, thầy hiệu trưởng lên đọc diễn văn tuyên dương thành tích của năm trước, rồi khuyên bảo mấy cô cậu sinh viên mới phải gắng học hành tốt, chấp hành đúng kỷ luật…v…v. Cuối cùng lễ khai giảng cũng kết thúc, hai nàng uể oải ra về. Trèo lên xe hơi của Vũ Tuyết, Tiểu Lan than vãn:
- Thật đúng là ! chả khác gì lễ khai giảng thời trung học, nhàm chán muốn chết.
Vũ Tuyết bật cười nói:
- Thế mi muốn như thế nào? Chẳng nhẽ muốn hiệu trưởng kích động sinh viên sao?
- Hừ! đương nhiên là không phải. Nhưng mà cũng phải có gì khác chứ như thế này chẳng phải quá buồn tẻ sao?
Vũ Tuyết cũng chịu chẳng biết nói gì với cô bạn của mình. Nàng im lặng lái xe đến nhà của Tiểu Lan.
- Hẹn gặp lại mi nhé! Vũ Tuyết
- ừ! Gặp lại sau. BB
Tiểu Lan nhảy chân sáo đi về căn hộ của mình. Hôm nay nàng hứa sẽ làm bữa tối đãi Hoàng Quân để đền bù vụ hôm qua nàng chạy trốn nụ hôn của chàng.
5h30 chiều : Đang tất bật chuẩn bị cho bữa tối thì chuông cửa chợt reo lên, Tiểu Lan vội vã chạy ra, vừa mở cánh cửa thì một bó hoa hồng đỏ thắm chợt xuất hiện ngay trước mắt nàng, kèm theo một lời giọng nói trầm ấm.
- tặng e nè! Cưng.
Thì ra là Hoàng Quân, làm nàng sợ hết hồn.
- E bảo anh 6h30 mới đến cơ mà bây giờ mới 5h30 à.
- Ờ! Thì anh đến xem có giúp em được gì không. Anh cũng khá trong việc nấu nướng đấy nhé.
- Hứ! có phải không vậy? – Tiểu Lan nghi ngờ hỏi.
- Hì hì ! rồi em sẽ biết mà.
Vừa bước vào cửa chợt gã hơi sững lại. Chiều nay Tiểu Lan mặc một bộ váy ở nhà màu trắng, không biết là do nàng vô tình hay sao mà chất liệu vải của bộ váy khá mỏng, thấp thoáng có thể thấy được cặp vú căng tròn mơn mởn, với hai hạt sơ ri hồng hồng khi ẩn khi hiện. Nuốt nước bọt cái ực, Hoàng Quân cười khan một tiếng rồi tiếp tục bước theo chân Tiểu Lan.
Vào đến gian bếp, hai người vừa chuẩn bị bữa tối vừa trò chuyện, thỉnh thoảng còn trêu đùa nhau, nếu có ai nhìn thấy lại cứ tưởng là đôi vợ chồng mới cưới, đang hưởng tuần trăng mật. Rốt cuộc thì mọi thứ cũng xong, trù nghệ của Tiểu Lan cũng không phải xuất sắc, nhưng mấy món ăn qua đôi tay mĩ nữ chuẩn bị cũng có hương vị khá đặc biệt. Hoàng Quân vừa nhắm ly rượu vang vừa gật gù gắp mấy món ăn bỏ vào miệng. Tiểu Lan ngồi bên cạnh mở to mắt nhìn Hoàng Quân ăn vừa lo lắng hỏi:
- Sao anh? ăn được ko? Em không được khéo lắm.
- Ừm! sau khi thưởng thức miếng thịt bò sốt tiêu, Hoàng Quân gật gù
- Đâu có em làm ngon lắm,
Tiểu Lan thở phào :
- Ngon thiệt hả anh? Anh ko có gạt em đó chứ?
- Thật mà em nếm thử mà xem. – Hoàng Quân vừa nói vừa gắp một miếng nhỏ bón vào miệng của Tiểu Lan.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ, chẳng mấy chốc thức ăn trên bàn đã hết sạch.
Tiểu Lan nhanh chóng dọn bát đĩa trên bàn, mang cho Hoàng Quân ly trà lipton rồi quay lại bồn rửa bát đĩa. Vừa rửa nàng vừa ngân nga một giai điệu vui nhộn, hôm nay nàng rất vui. Hoàng Quân ăn hết những món ăn nàng làm. Thật không có gì hạnh phúc bằng khi nấu ăn cho người mình yêu mến. Chợt eo nàng bị một vòng tay ôm lấy, rồi sau đó một làn hơi thở nóng bỏng phả vào gáy nàng. Khẽ rùng mình, Tiểu Lan biết người ôm mình không phải ai khác mà chính là Hoàng Quân.
- Đừng! Đừng làm thế mà Hoàng Quân.
Tiểu Lan thốt lên khe khẽ, đồng thời muốn vùng thoát ra khỏi vòng tay của Hoàng Quân, nhưng nàng sức yếu liễu đào thơ làm sao có thể so bì sức lực được với một gã nam nhân cường tráng.?
Lúc này dục hỏa của Hoàng Quân đã lên đến đỉnh đầu, tiếng kêu của Tiểu Lan càng làm lửa dục của gã bốc lên điên cuồng. Xoay người Tiểu Lan để nàng đối diện với mình, gã từ từ cúi đầu xuống tham lam hôn lên bờ môi gợi cảm của nàng, gã ngấu nghiến dùng lưỡi liếm xung quanh môi nàng rồi dùng miệng ngậm lấy từng bờ môi mà mút chùn chụt tựa như muốn đem miệng nàng mà mút xuống vậy. Tuy đây không phải là nụ hôn đầu tiên của Tiểu Lan nhưng nàng cũng chưa từng bị một nam nhân nào hôn mãnh liệt đến thế, một luồng khoái cảm kỳ lạ lan truyền khắp thân thể, khiến miệng nàng từ từ hé mở, đón nhận cái lưỡi tham lam, len lỏi khám phá từng ngóc ngách trong miệng nàng.Lưỡi nàng hơi đưa ra để mặc cho gã mút lấy từng bụm nước miếng thơm như hoa lan của nàng một cách say mê. Đồng thời hai bàn tay của gã điên cuồng xoa bóp cặp mông nẩy nở đầy sự co dãn mê người của nàng.
R.oạt!..Ro..ạt!
Tiếng vải bị xé vang lên, Tiểu Lan giật mình đẩy mạnh Hoàng Quân và kêu lên thảng thốt.
- Đừng.. ! Đừng..làm vậy Hoàng Quân!
- Chuyện này không tốt đâu!
- Em xin anh đấy! em vẫn chưa chuẩn bị cho chuyện này mà!
Nhưng Hoàng Quân đã bị sắc dục che mờ lý trí, nào có để ý những lời van xin của Tiểu Lan. Chẳng mấy chốc bộ váy ở nhà của Tiểu Lan đã bị gã xé tan thành từng mảnh nhỏ rơi vương vãi khắp nơi trên sàn nhà. Trên người Tiểu Lan lúc này không còn một mảnh vải, hai bầu vú tròn trịa vươn cao đầy khiêu khích, cặp đùi thon dài trắng như tuyết đầy dụ hoặc , ở giữa hai chân nàng lơ thơ vài cọng lông không che được cái mu lồn vun cao, hai mép lồn hồng hồng khép kín e ấp ôm lấy cái hạt le còn trinh nguyên chưa được khai phá. Cảnh tượng quá mức tiêu hồn khiến Hoàng Quân nuốt nước bọt ừng ực. Gã định xông vào vật
Tiểu Lan xuống mà địt, cho thỏa cơn dâm của mình, thì gã chợt khựng lại. Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng hai hàng nước lấp lánh trong suốt chảy ra từ đôi mắt to tròn giờ đây đã ửng đỏ, đôi môi gợi cảm lúc này mím chặt như cố kìm nén để không bật ra tiếng nức nở. Hoàng Quân choàng tỉnh lại từ trong cơn dâm hỏa của mình, gã bối rối nói :
- X..in lỗi Tiểu Lan! Anh.. Anh uống mấy ly rượu nên không kiềm chế được mình.
- E..Em không làm sao chứ?
Nhìn thật lâu vào đôi mắt của gã, Tiểu Lan thở dài nói.
- Em không sao! Nhưng anh mạnh bạo như vậy làm em sợ, em chưa bao giờ làm việc này cả nên….- Tiểu Lan ấp úng không nói được hết câu.
Nghe thấy những lời này của Tiểu Lan gã sướng rơn cả người, gã cứ tưởng rằng Tiểu Lan sau khi bị gã cường bạo như vậy sẽ đuổi gã ra khỏi cửa, không ngờ nàng lại bật đèn xanh cho gã tiến tới.
Bước lên phía trước ôm lấy thân thể trần truồng của Tiểu Lan vào lòng, gã thủ thỉ nói:
- Anh xin lỗi! Do em đẹp quá khiến anh lý trí bị che mất không còn được tỉnh táo, anh xin hứa từ giờ sẽ chú ý hơn.
Khẽ nâng khuôn mặt đẫm nước của Tiểu Lan, gã nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt nhắm hờ của nàng đầy yêu thương. Thấy không gian trong phòng bếp khá chật chội, gã bèn bế Tiểu Lan tiến vào trong phòng ngủ. Nhẹ nhàng đặt Tiểu Lan xuống chiếc nệm màu hồng xin xắn, hít một hơi thật sâu, gã từ từ cúi xuống hôn lên bờ môi cong gợi cảm. Tiểu Lan cũng chủ động hé mở cái miệng xinh xinh để cho lưỡi của gã dễ dàng tiến vào mút lấy mút để chiếc lưỡi thơm tho. Hai bàn tay thô to của gã nhẹ nhàng đặt lên trên bầu vú căng tròn bóp nhè nhẹ khiến cho hai bầu vú màu bạch khiết của nàng trở nên ửng đỏ. Cái lưỡi quái quỷ không yên phận trong miệng nàng nữa mà liếm lấy từng cm da thịt trinh nguyên của nàng. Vục mặt vào không gian giữa hai vú Tiểu Lan, gã hít thật sâu mùi hương trinh nữ thơm ngát . Say đắm nhìn hai bầu vú trinh khiết chưa từng được khám phá bởi bất cứ người đàn ông nào, gã tham lam há to miệng ngoạm lấy một bên vú, rồi mút chùn chụt, như đứa trẻ khát sữa tìm về bầu vú mẹ. Hơi thở của Tiêu Lan dần trở nên dồn dập, chưa bao giờ nàng thân mật với người đàn ông nào như thế. Ngày xưa nàng và Vương Quan cũng chỉ dừng lại ở mức hôn môi, nút lưỡi và ôm ấp bên ngoài thôi. Còn những xúc cảm được kích thích như thế này thì nàng chưa từng được biết đến.
Những xúc cảm này càng lúc càng mãnh liệt, Tiểu Lan không tự chủ được phát ra những âm thanh “uhm!..uhm ”khe khẽ.
Sau một hồi bú mút, Hoàng Quân bèn nắm lấy hai chân Tiểu Lan nhẹ nhàng banh ra hai bên. Mắt gã trợn tròn nhìn chăm chăm vào giữa háng của Tiểu Lan, ở đó bên dưới lớp lông mỏng manh là cái mu lồn no tròn, vun cao, hai mép lồn hồng hồng như mời như gọi .
Thấy Hoàng Quân cứ nhìn chăm chăm vào giữa háng mình, Tiểu Lan cảm thấy xấu hổ quá, đã mấy lần nàng định dùng tay che đi cái nơi thần bí nhất của người phụ nữ khỏi ánh mắt tham của gã, nhưng nghĩ lại, đằng nào thì cả cơ thể này nàng cũng trao cho gã, để gã nhìn một chút chẳng việc gì.
Nuốt nước bọt đánh ực một cái, Hoàng Quân liền vục mặt mình vào háng Tiểu Lan tham lam hít lấy hít để mùi hương đặc trưng của nàng. Một hồi sau gã ngẩng mặt lên Tiểu Lan.
- Tiểu Lan à! Đây là lần đầu tiên của em phải không?
- Vâng! Anh là người đàn ông đầu tiên làm như vậy với em– Tiểu Lan mắc cỡ trả lời gã mà khuôn mặt nàng đỏ bừng như trái táo chín mọng.
Khoái cảm là người đầu tiên được vục mặt vào lồn mỹ nữ khiến cho dục hỏa của gã càng bốc lên mạnh mẽ. Dương vật trong quần gã cũng bắt đầu rục rịch đòi hỏi muốn chui ra. Hít hà chán, gã bèn lè lưỡi tách hai mép lồn ra rồi đánh lưỡi vào hạt le nho nhỏ màu hồng tươi nằm phía trên khe lồn của Tiểu Lan. Rùng mình một cái, Tiểu Lan cảm thấy như có một tia điện lâm râm chạy dọc cơ thể nàng. Một cơn sướng khoái khó tả từ sâu bên trong lồn cứ lớn dần lên, theo từng lần đánh lưỡi của gã. Hai bàn tay nhỏ của Tiểu Lan vô thức nắm chặt lấy ga giường, còn đít nàng thì hơi nhỏng lên như muốn ép lồn mình sát hơn nữa vào cái miệng tham lam của gã. Sâu bên trong lỗ âm đạo của Tiểu Lan từ từ chảy ra một dòng dâm thủy trong suốt, lập tức Hoàng Quân kê miệng vào mút chùn chụt, khiến cho toàn bộ dâm thủy chảy hết vào miệng gã. Dâm thủy của trinh nữ có mùi vị thật tuyệt, hơn nữa đây có lẽ là những dòng dâm thủy đầu tiên của Tiểu Lan chảy ra từ âm đạo của nàng. Cái ý nghĩ được uống dòng dâm thủy đâu tiên làm cho gã cảm thấy rạo rực, nhanh chóng cởi quần áo của mình ra vứt xuống cuối phòng. Tiểu Lan nghe thấy tiếng xột xoạt liền mở hé cặp mĩ mục ra nhìn, đập vào mắt nàng là cơ thể cường tráng màu đồng sậm, từng búi cơ bắp cuồn cuộn theo chuyển động của gã, khi ánh mắt nàng tò mò quét qua phần hạ thể của Hoàng Quân, nàng chợt sửng sốt đồng thời xấu hổ nhắm tịt mắt lại, thì ra ở giữa háng gã, một con cặc khổng lồ gân guốc đang hùng dũng vươn cao khiến nàng cảm thấy sợ hãi. Từ nhỏ tới giờ nàng chưa bao giờ nhìn thấy cái gì như thế, giờ bắt gặp một con cặc khổng lồ như vậy nàng cảm thấy bối rối và lo lắng không dám tiếp tục nhìn nữa.
Nhìn thấy vẻ mặt bối rối e thẹ cực kỳ đáng yêu của Tiểu Lan, dâm ý trong đầu gã càng lúc càng dày đặc. Cúi xuống mút lấy đầu lưỡi thơm tho , hai tay gã chia ra một tay xoa bóp vú, một tay vuốt ve dọc cặp đùi dài trắng muốt của Tiểu Lan. Khoái cảm từ bàn tay Hoàng Quân truyền đến từng phần, từng phần da thịt của Tiểu Lan khiến cho dâm thủy của nàng càng lúc càng ào ạt. Từng giọt dâm thủy đọng trên những sợi lông lồn như những giọt sương mai lấp lánh, quang cảnh đầy mỹ diệu khiến cho con cặc của gã trở nên cứng ngắt, cái đầu khấc nở lớn đỏ sậm, từng mạch máu căng phồng chạy loằng ngoằng dọc thân cặc như những con rắn dữ tợn. Banh rộng hai chân Tiểu Lan ra hết cỡ, gã đặt con cặc gân guốc của mình vào giữa khe lồn của nàng mà ma xát lên xuống. Tiểu Lan lúc này như đang lạc vào một vùng đất mới mà nàng chưa từng đặt chân đến, từng đợt khoái cảm do đầu cặc của Hoàng Quân cọ xát mãnh liệt với với hột le của nàng khiến đầu óc nàng trở nên mơ hồ. Dâm thủy tuôn ra ướt đẫm cả con cặc dài ngoẵng của Hoằng Quân. Nàng hơi vặn vẹo hông như để cái đầu khấc ma xát mạnh hơn nữa lên cái hột le của nàng, cái hạt le lúc này theo cơn nứng đã trở nên cứng ngắt và lồi hẳn ra khỏi hai mép lồn.Thấy đã đến lúc, gã bèn hướng đầu cặc vào đúng cái lỗ âm đạo đỏ au, đang khép kín của Tiểu Lan. Nhẹ nhàng thụt ra thụt vào lấy trớn, bất chợt gã hẩy mông thật mạnh. Lập tức con cặc của gã xé toạc cái màng trinh chắn ở cửa âm đạo mười mấy năm mà tiến thẳng vào trong khám phá cái nơi sâu kín nhất của người phụ nữ.
- Ái! Đau! – Giật mình bật kêu lên, bởi cơn đau nhói khi màng trinh bị con cặc gân guốc đâm nát. Theo bản năng Tiểu Lan đẩy mạnh Hoàng Quân ra. Nhưng dường như đã biết trước tình huống này gã bèn giữ chặt lấy nàng, miệng nhỏ nhẹ an ủi :
- Không sao đâu! Chỉ đau một chút thôi, em cứ giữ nguyên như vậy một lúc là hết thôi.
Nghe thấy Hoàng Quân nói vậy Tiểu Lan dần bình tĩnh lại. Cúi đầu vừa nhẹ nhàng hôn lên môi Tiểu Lan, đồng thời bàn tay của gã xoa nhè nhẹ vú nàng kích thích để nàng quên đi cơn đau bởi màng trinh bị rách. Quả nhiên sau một hồi xoa nắn, hơi thở của Tiểu Lan lại trở nên dồn dập, cơ thể nàng khẽ vặn vẹo theo nhịp xoa nắn của hắn. Biết nàng đã nứng trở lại, gã bèn từ tốn rút con cặc đã vào được một nửa trong âm đạo của nàng ra một chút, rồi lại thụt vào. Cứ thế khoảng 2 phút, cảm thấy dâm thủy của nàng lại bắt đầu chảy ra, gã liền rút con cặc của mình ra đến miệng lỗ âm đạo, rồi đâm vào từ từ đến khi cảm thấy đầu cặc chạm nhẹ vào tử cung của nàng, gã lại rút ra, rồi lại thụt vào. Đây là lần làm tình đầu tiên của Tiểu Lan, vì thế lỗ lồn của nàng rất khít, mỗi lần kéo ra gã thấy miệng lồn của nàng cũng bị kéo ra theo con cặc của gã một chút. Bôi một chút dâm thủy vào ngón tay cái gã xoa nhè nhẹ lên cái hạt le đỏ au của Tiểu Lan.
- uhm!..uhm! – Sự sướng khoái khiến nàng không kìm được mà rên lên những tiếng khe khẽ. Chợt Tiểu Lan trân người lên, hai ngón chân cái quắp lại, Biết Tiểu Lan sắpl lên đến đỉnh, gã bèn tăng tốc nắc mạnh con cặc vào lỗ lồn nàng tạo ra những tiếng nhóp nhép vang vọng khắp phòng.
- A….A…A! kêu lên một tràng dài những tiếng vô nghĩa, lồn nàng co bóp thật chặt như muốn cắn nuốt lấy con cặc thô dài của gã. Nắm lấy cái eo thon của Tiểu Lan gã nắc dồn dập vào lồn nàng khoảng 30 chục cái rồi cũng trân người bắn thật mạnh những dòng tinh trùng nóng hổi vào sâu tận tử cung của nàng. Nằm vật ra bên cạnh Tiểu Lan gã nở một nụ cười mãn nguyện. Từ nay gã đã sở hữu được một mỹ nữ tuyệt sắc a.
Quay sang nhìn Tiểu Lan đang còn nhắm nghiền mắt thưởng thức những dư âm trong lần cực khoái đầu tiên của mình. Quàng ôm lấy Tiểu Lan, gã đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng cháy.
- Em có thấy sướng không?- gã âu yếm hỏi?
- Có.. một chút! – Tiểu Lan xấu hổ giấu mặt vào ngực gã lí nhí trả lời. Nhỡ lại những biểu hiện của mình vừa nãy nàng thấy xấu hổ muốn chết a.
Hai người nằm nói chuyện một lúc rồi đi vào phòng tắm để tẩy rửa những vết tích của trận làm tình vừa nãy. Nhìn dòng tinh trùng trắng đục kèm theo một chút máu hồng hồng trào ra từ lỗ lồn của mình Tiểu Lan cảm thấy hơi bối rối. Không biết mình làm vậy có nên không.
Hết